- Alo! Anh hả? Tối nay anh về sớm không? Em có chuyện muốn nói..
Một cuộc điện thoại của vợ làm tôi cảm thấy vừa hồi hộp mà cũng vừa sợ, tối qua tôi có xem trận bóng đá và quên tắt đèn lúc sáng thì dậy trễ và vội đi làm. Trong lòng thầm nghĩ, chắc là mình sắp tiêu rồi, thôi lo làm cho xong công việc hôm nay và cố gắng hưởng thụ thêm vài giờ đồng hồ ít ỏi này rồi tối nay về chịu phạt sau vậy.
Ring ring! Đồng hồ tan giờ làm rồi, tôi bước ra về với tâm trạng bồi hồi lo sợ, tôi quyết định ghé sang của hàng mua tặng vợ bó hoa vì hôm nay là 8/3 và về để có cớ nịnh vợ...hehe
Về tới nhà, tôi vẫn suy nghĩ kế hoạch để cố gắng hướng vợ sang cuộc nói chuyện khác, không để cho vợ tôi nhớ đến lỗi tối qua của tôi.
- Em ơi, anh làm về rồi nè. Nhân ngày 8/3 tặng em!
Vợ tôi vui mừng nhận bó hoa, và tôi cũng mừng theo, nghĩ chắc là đã qua rồi. Nhưng không, vợ tôi bỏ đóa hoa trên bàn và ngôi xuống với vẻ mặt nghiêm túc
- Em có chuyện muốn nói với anh!
Lúc này tôi nghĩ, chắc là đêm nay mình lại đi ngủ ngoài rồi, bị muỗi đốt rồi, vì đang mùa nước nên muỗi chỗ tôi ở hơi nhiều và tôi cũng biết là đêm nay sẽ khó ngủ đây.
- Em có 1 tin tốt và một tin xấu cho a, anh muốn nghe tin nào trước
- Tin xấu là hôm qua anh quên tắt điện phòng nhưng vì anh nhớ ngày tặng hoa cho em nên em bỏ qua
- Còn tin tốt là gì em (tôi hỏi vợ)
- Tin tốt là em có thai được 6 tuần rồi!
Lúc này tôi như nhảy lên, vui mừng vì không bị vợ trách chuyện tối qua của tôi, mà vui mừng vì mình sắp làm bố rồi, sắp lên chức rồi, tôi vui mừng đến nổi làm cho mấy người đang đi đường cũng nhìn vô nhà tôi tưởng có chuyện gì.
Thế là lần đầu tiên trong tôi trải qua cảm giác vừa lo sợ đến vui mừng không ngưng.
Tối đó mặc dù không bị vợ phạt nhưng tôi vẫn thức để lên kế hoạch từng ngày để chuẩn bị cho sự chào đời con của mình, tôi ghi lại tất cả những thứ cần chuẩn bị, kế hoạch ăn uống của vợ, và cả việc đưa vợ đi sinh, thế là kết thúc một ngày trọn niềm vui.
Mọi thứ diễn ra rất suông sẻ đến tuần thai 16 là lúc thai nhi có thể cảm nhận được những âm thanh bên ngoài. Tôi bắt đầu hàng đêm mỗi tối khi ăn xong, tôi ngồi lại đọc truyện, lúc thì thuyết trình lại cùng với vợ tôi để con có thể nghe được, lúc thì cho con nghe những bài nhạc nhẹ, và những bài nhạc tiếng anh nhẹ nhàng.
Đến lúc vợ tôi sinh thì tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lí rồi, nên cùng vợ vào phòng sinh, khi vợ tôi sinh thấy vừa thương vợ vì những cực khổ mà để đến hôm nay vợ tôi đã trải qua, và lúc sinh là lúc khó khăn nhất, nhìn vợ đau mà tôi không kìm lòng được,
- Chúc mừng anh chị đã sinh ra rồi!
Câu nói vừa dứt của bác sĩ khiến tôi vui mừng mà không thể thốt thành lời,
Sau mọi thủ tục tôi được phép ôm con vào lòng, ngồi cạnh vợ và vui mừng không nói nên lời.
Thế là ngày đầu tiên con được được đời như thế đấy!
"CUỘC SỐNG CHÍNH LÀ CUỐN GIÁO ÁN HAY NHẤT VÀ CHA MẸ LÀ NHỮNG NGƯỜI THẦY TỐT NHẤT"
":Học nhận biết con số, học giao tiếp, cách ứng xử với những điều xung quanh"